Showbiz - Thứ hai, 1/2/2021, 00:00 (GMT+7)

Ốc Thanh Vân từng liệt cơ cổ

Bị cuốn vào vòng xoáy bận rộn của công việc và gia đình, Ốc Thanh Vân trải qua giai đoạn quá tải, sức khỏe giảm sút.

Cuộc sống tất bật nhưng mỗi lần gặp, Ốc Thanh Vân đều để lại ấn tượng cho người đối diện về nguồn năng lượng tích cực dồi dào. Đi qua Covid-19, cô biến khoảng thời gian công việc bị ảnh hưởng bởi đại dịch thành cơ hội cho những việc lâu nay không có dịp làm cùng chồng con.

Mùa phim Tết 2021, Ốc Thanh Vân bất ngờ trở lại điện ảnh với phim 'Lật mặt: 48h' của vợ chồng Lý Hải - Minh Hà. Đã năm năm mới lại đóng phim, nữ diễn viên - MC trải lòng về quyết định "ở ẩn" trên màn ảnh bấy lâu.

"Tôi kể những chuyện này không phải để than thở. Tôi chỉ muốn chia sẻ và khuyên mọi người cân đối cuộc sống, quý trọng sức khỏe của chính mình.

Trước Lật mặt: 48h, tôi rời xa phim ảnh đã năm năm. Khoảng thời gian ấy, tôi nhận được khá nhiều lời mời. Tôi biết nhiều đạo diễn, nhà sản xuất đánh giá tôi là diễn viên thực lực. Tôi tự tin mình làm gì cũng hết lòng, không để ai chê trách, hối tiếc vì mời mình. Nhưng trong cuộc đời, ai cũng có những giai đoạn phải lựa chọn.

Sau khi sinh con trai út Cacao, tôi có giai đoạn bị quá tải. Người ta làm mẹ toàn phần đã phải lo đủ thứ đến tối tăm mặt mũi. Đằng này, tôi vừa làm nghệ thuật, vừa kinh doanh, vừa làm mẹ. Tôi tự thấy mình hơi tham lam, không muốn bỏ gì hết. Công việc quay cuồng. Thời gian của tôi gần như cạn kiệt.

Tôi đi dẫn suốt ngày, show này chưa qua show khác đã tới. Trên trường quay phim Cao thủ ẩn danh, tôi đóng xong một cảnh hành động, đánh đấm rồi ra một góc ngồi hút sữa cho con là chuyện thường. Nhiều lần quay về khuya, tôi ngủ chẳng được mấy tiếng đã thức giấc lúc 6h để chuẩn bị cho con đi học. Thiếu ngủ, tôi đâm ra cáu gắt.

Vốn là người chăm tập thể dục, tôi giữ sức bền khá tốt. Vậy mà một đợt, sức đề kháng của tôi yếu hẳn đi. Tôi ốm triền miên, cảm hoài không hết. Tôi trải qua vài trận ốm kinh dị. Hồi Cacao còn bú mẹ, tôi từng bị tai biến nhẹ, liệt cơ cổ. Tôi vẫn bay ra Hà Nội làm MC, lên hình trong tình trạng cổ hơi lệch một bên.

Một lần ở giữa trường quay, tôi nhìn mọi thứ vẫn nhộn nhịp, rực rỡ, nhưng bất chợt thấy mình lạc ra khỏi không gian ấy. Một thứ cảm giác lạ lẫm xâm chiếm tôi. Tôi thấy mình không thuộc về showbiz này. Điều đó kỳ lạ và khó tin lắm, vì mọi người vẫn thấy tôi lên hình rất tươi sáng.

Tôi nhận ra lịch trình của mình quá dày đặc, làm tôi không còn khoảng trống để phục hồi sức lực sau mỗi công việc. Nhiều người có thể lấp liếm, giả bộ vui, nhưng tôi không làm được như vậy. Tôi quyết định buông bớt công việc để có nhiều thời gian cho gia đình, con cái.

Ốc Thanh Vân làm việc tại cửa tiệm mỹ phẩm do cô làm chủ tại TP HCM.

Chữ "buông" nghe nhẹ tênh vậy nhưng làm được khó lắm. Còn trẻ, ai chẳng nhiều hoài bão, muốn kiếm tiền và tích lũy. Từ bé, tôi đã học thói quen dành dụm từ mẹ. Tôi tự đặt ra nguyên tắc không bao giờ tiêu đến đồng tiền cuối cùng, không được chơi hôm nay mà không biết ngày mai thế nào. Tôi muốn sống đủ đầy. Tôi muốn lo cho mẹ tôi an hưởng tuổi già vì mẹ đã vất vả nhiều rồi. Tôi muốn đầu tư nhiều cho con cái, đưa các con đi khắp thế giới, lĩnh hội kiến thức tốt và trở thành công dân toàn cầu.

Tôi muốn rất nhiều thứ. Vậy thì tôi đâu còn cách nào khác ngoài lao động. Nhưng lao động để chết cũng không được. Lỡ may tôi có chuyện gì thì người nhà tôi biết làm sao? Hơn ai hết, tôi hiểu mình chỉ có một thân thể, một cái đầu, một trái tim.

Tôi từng bước thay đổi mình. Tôi rời xa nghề diễn. Tôi dẫn ít và chọn lọc chương trình hơn. Tới giờ, tôi chủ yếu dẫn các show liên quan đến gia đình, phụ nữ, trẻ em, làm đẹp, cộng đồng. Cửa tiệm mỹ phẩm tôi mở cách đây bảy năm trở thành công việc chính của tôi.

Học cách buông bỏ bớt công việc, tôi dễ dàng vun vén việc nhà, dành thêm nhiều thời gian bên con cái. Không phải tôi hoàn toàn rảnh đâu, tôi vẫn bận nhưng bận trong tầm kiểm soát. Tôi không còn tình trạng cắm đầu cắm cổ đi quay, không còn nhớ nhớ quên quên lịch mỗi ngày. Tôi tận hưởng sự tất bật của mình từng phút.

Tôi tự đặt cho mình nguyên tắc không ngủ khi các con đã thức. Bận mấy thì bận, vợ chồng tôi cũng tự đưa đón con, dù chúng tôi có thể nhờ tài xế hoặc đăng ký xe buýt của trường. Buổi sáng, ông xã Trí "Rùa" đưa Coca và Cola, tôi đưa Cacao. Buổi chiều, tôi thường là người đón cả ba đứa nhỏ.

Buổi tối, tôi loanh quanh ở nhà với bầy con. Nếu về kịp, tôi nấu bữa tối cho cả nhà. Nếu không, bà ngoại hoặc chồng sẽ giúp tôi chuyện bếp núc. Anh Trí nấu ăn giỏi lắm! Ban ngày, tôi dùng điện thoại suốt để lo công việc. Nhưng tối đến, tôi thành người ít nghiện điện thoại nhất nhà đấy! (cười). Tôi hay nói đùa là buổi tối, các thầy cô giáo ra vào nhà tôi dập dìu như đi hội. Các con tôi học tiếng Anh, tiếng Hàn, piano, nhảy Kpop. Lúc con học, tôi tranh thủ làm việc. Nhưng nhiều hôm, tôi cũng học nhảy ké Cola.

Tôi muốn đồng hành với các con thật nhiều, trở thành người mẹ tử tế trong mắt các con. Có hôm tắm cho Cacao, tôi nói đùa: "Nếu không có má mi, không biết con sao đây? Ai tắm, ai cho ăn, ai đưa đi học?". Thằng bé bảo: "Nếu không có má mi, con chỉ còn một cách là đợi đến kiếp sau gặp lại má mi thôi". Nghe con nói vậy, tôi rất xúc động.

Mấy năm qua, tôi thấy mình hoàn toàn ổn với nhịp sống như vậy, thể lực và tinh thần đều cải thiện. Khi Covid-19 kéo tới, cuộc sống trở nên khó khăn với tất cả mọi người. Nhưng giữa những khắc nghiệt ấy, tôi may mắn trải nghiệm nhiều việc mà lâu lắm rồi tôi không được làm một cách thư thả. Bao nhiêu năm từ lúc làm mẹ, tôi mới được ngồi trước tivi, xem một chương trình mình thích, thưởng thức một bộ phim hay. Một bên là chồng, một bên là bầy con. Các con tôi bảo: "Ôi má mi! Bữa nay, má mi xem tivi với con". Những đứa trẻ khác có thể mơ ước cao xa, còn con tôi chỉ cần xem tivi với mẹ là vui rồi.

Đợt giãn cách xã hội, vợ chồng tôi hay ăn sáng cùng nhau ở nhà. Khi dịch được kiểm soát, thỉnh thoảng chúng tôi ra phố hẹn hò vào bữa sáng. Những việc đơn giản như vậy nhưng chúng tôi đã 10 năm mới có thể làm cùng nhau. Vì lâu nay, chúng tôi đều đặn chào tạm biệt nhau mỗi sáng rồi đi làm. Trí "Rùa" thích ăn ngon, còn tôi lúc nào cũng vội vội vàng vàng.

Nửa đầu tháng 1, tôi trải qua chuỗi ngày đáng sợ vì di chuyển liên tục, bay tới bay lui để dẫn chương trình Tết. Những ngày giáp Tết thế này, tôi chỉ còn một vài hợp đồng MC sự kiện. Còn lại, tôi dành thời gian cho gia đình và cửa tiệm. Nhiều người bảo tôi ôm đồm quá, không biết tôi thở vào lúc nào. Thực ra, tôi làm việc gì cũng có kế hoạch, nên luôn chủ động.

Sau khi đưa con đến trường vào buổi sáng, tôi lái xe đến cửa tiệm lúc khoảng 8h. Tôi không giữ chìa khóa của tiệm, nhân viên thì 9h mới mở cửa. Tôi đậu xe trước cửa hàng, hạ cửa kính rồi tranh thủ viết nội dung cho fanpage của tiệm, dựng video sản phẩm. Hôm nào không có việc để làm, tôi cũng ngồi đó thư giãn, nhâm nhi cafe, ngắm trời mây, nhìn người qua lại. Đó là một tiếng duy nhất trong ngày tôi dành cho riêng mình".

Lật mặt mini action show
 
 
Ốc Thanh Vân diễn cảnh hành động của Lật mặt: 48h trên sân khấu

Phong Kiều ghi

Đánh giá phiên bản mới