Thế giới đồng hồ xa xỉ của Thụy Sỹ giờ chỉ quan tâm tới một điều, đó là tính nguyên bản. Những thương hiệu nổi tiếng đổ rất nhiều tài nguyên chỉ để thuyết phục người dùng, chính là anh em, rằng món đồ họ bán cho anh em là một thứ có thể cùng đồng hành cả cuộc đời, và trong một số trường hợp, có khi còn truyền lại được cho thế hệ sau nữa.
Và đối với những cái tên lớn, từ Longines, cho đến Omega, Heuer hay Patek Philippe, còn gì nguyên bản hơn việc tạo ra một món hàng, một món đồ kết hợp cả những di sản của thương hiệu lẫn những công nghệ cao cấp nhất mà con người đã nghiên cứu được tính đến thời điểm hiện tại? Và thế là từ chỗ chỉ là một thiết bị cơ học để theo dõi thời gian, những chiếc đồng hồ Thụy Sỹ giờ là chỗ để các hãng nhắc đi nhắc lại di sản của họ qua hàng chục, thậm chí hàng trăm năm.
Thực tế là, nhiều công ty thậm chí còn đầu tư tiền của để nuôi một đội ngũ “sử gia”, tìm tòi quá khứ để củng cố hiện tại, và thậm chí còn hút khách bằng những viện bảo tàng của từng thương hiệu, như của AP dưới đây chẳng hạn:
Một trong số đó, lấy ví dụ, là Audemars Piguet, thành lập năm 1875. Hiện tại họ có một nhóm nhân sự quản lý bảo tàng tuyệt đẹp do kiến trúc sư Bkarke Ingels thiết kế, tọa lạc tại Le Brassus, Thụy Sỹ. Đội ngũ 20 người này cũng kiêm luôn việc quản lý mảng di sản của hãng. Năm 2022 tới sẽ là kỷ niệm 50 năm ngày chiếc Royal Oak đầu tiên được ra mắt, và các “sử gia đồng hồ” cũng đã hoan hỉ thông báo rằng, họ đã tìm thấy thêm những chi tiết tưởng chừng bị lãng quên của lịch sử chiếc Royal Oak, thứ đã không được đề cập trong lễ kỷ niệm 40 năm chiếc đồng hồ này ra đời.
Và đối với những cái tên lớn, từ Longines, cho đến Omega, Heuer hay Patek Philippe, còn gì nguyên bản hơn việc tạo ra một món hàng, một món đồ kết hợp cả những di sản của thương hiệu lẫn những công nghệ cao cấp nhất mà con người đã nghiên cứu được tính đến thời điểm hiện tại? Và thế là từ chỗ chỉ là một thiết bị cơ học để theo dõi thời gian, những chiếc đồng hồ Thụy Sỹ giờ là chỗ để các hãng nhắc đi nhắc lại di sản của họ qua hàng chục, thậm chí hàng trăm năm.
Thực tế là, nhiều công ty thậm chí còn đầu tư tiền của để nuôi một đội ngũ “sử gia”, tìm tòi quá khứ để củng cố hiện tại, và thậm chí còn hút khách bằng những viện bảo tàng của từng thương hiệu, như của AP dưới đây chẳng hạn:
Một trong số đó, lấy ví dụ, là Audemars Piguet, thành lập năm 1875. Hiện tại họ có một nhóm nhân sự quản lý bảo tàng tuyệt đẹp do kiến trúc sư Bkarke Ingels thiết kế, tọa lạc tại Le Brassus, Thụy Sỹ. Đội ngũ 20 người này cũng kiêm luôn việc quản lý mảng di sản của hãng. Năm 2022 tới sẽ là kỷ niệm 50 năm ngày chiếc Royal Oak đầu tiên được ra mắt, và các “sử gia đồng hồ” cũng đã hoan hỉ thông báo rằng, họ đã tìm thấy thêm những chi tiết tưởng chừng bị lãng quên của lịch sử chiếc Royal Oak, thứ đã không được đề cập trong lễ kỷ niệm 40 năm chiếc đồng hồ này ra đời.
Tương tự như vậy là với Patek Philippe, Vacheron Constantin, Omega, Jaeger LeCoultre, IWC hay Tag Heuer. Càng lúc, số lượng những thương hiệu đồng hồ có mảng lịch sử, mở bảo tàng đồng hồ càng lúc càng nhiều. Một ví dụ khác là Stephane Belmont, giám đốc mảng di sản thương hiệu của Jaeger LeCoultre (thành lập năm 1833). Ông nhận định như thế này: “Di sản là điều cơ bản của ngành hàng xa xỉ, đơn giản vì lịch sử và truyền thống là chìa khóa để có được uy tín cho một thương hiệu.”
Còn ở Omega (thành lập năm 1848), Petros Protopapas, giám đốc mảng di sản của hãng này thì cho rằng: “Nhiệm vụ là gìn giữ và bảo vệ lịch sử để đảm bảo rằng thương hiệu, hay chính những người yêu mến thương hiệu, có những thông tin sâu và chính xác nhất về lịch sử.” Cũng không thể phủ nhận việc những di sản mà Omega có được với chiếc Speedmaster theo chân các phi hành gia đi vào vũ trụ, đặt chân lên mặt trăng, hay những lần kỷ lục thế giới được đo đạc theo mức độ chính xác tính bằng phần trăm, phần nghìn giây, hoặc những chiếc Omega xuất hiện cùng James Bond trên màn bạc là thứ khiến rất nhiều người yêu mến thương hiệu này.
Không thể gọi điều này là xu hướng mới được. Ngay từ 30 năm về trước, tức là thập niên 90 của thế kỷ XX, khi làng đồng hồ cơ xa xỉ được hồi sinh sau cơn bão đồng hồ quartz tưởng chừng đã quét sạch quá khứ, nhiều người đã nhận ra rằng “ăn mày dĩ vãng”, nhắc lại huy hoàng thời quá khứ thực sự có thể giúp họ bán những sản phẩm ở thời điểm hiện tại. Ví dụ không đâu xa, với Tag Heuer tìm lại hào quang thời xưa cũ, với chiếc Monaco và Carrera từng cùng Steve McQueen chinh phục đường đua Le Mans những năm 60. Và phải thừa nhận rõ ràng chiến lược của họ đã có tác động tích cực tới doanh số.
Nhưng đã có thời điểm, lịch sử bị lãng quên tới mức phũ phàng. Catherine Eberlé-Devaux, cựu giám đốc mảng di sản của Tag Heuer, giờ làm việc cho Bvlgari chia sẻ, thập niên 80 và 90, khi Heuer được mua đi bán lại những hai lần, thế hệ quản lý mới nghĩ rằng kho tài liệu lưu trữ nằm phủ bụi, thay vì được lưu trong máy chủ đám mây, là những thứ rắc rối mất công quản lý, tốn tiền. Và thế là họ vứt hết tài liệu lưu trữ đi, để rồi khi cô Eberlé-Devaux làm việc, cô phải gây dựng lại thư viện tài liệu di sản của Heuer từ con số 0, nghĩa là phải đến cùng trời cuối đất để tìm kiếm những thứ tưởng chừng đã bị quên lãng, từ tài liệu hướng dẫn sử dụng những mẫu đồng hồ cũ, bích chương quảng cáo, hay những cuốn sách ghi lại lịch sử hãng.
Quảng cáo
Và rồi dần dà, giá trị của những vị trí giám đốc di sản của các hãng đồng hồ càng lúc càng tăng, đơn giản vì thành quả lao động của họ giúp hãng bán thêm được nhiều đồng hồ hơn. Thậm chí cả những nhà đấu giá cũng được hưởng lợi từ công việc họ làm. Nếu không tin anh em cứ nhìn giá của những chiếc Submariner hay Nautilus đời cũ những năm gần đây tăng vùn vụt. Đổi lại, các nhãn hàng cũng có được sức hút tích cực từ thị trường đồng hồ cổ.
Sébastian Vivas, giám đốc mảng di sản và bảo tàng của Audemars Piguet hiểu được cái sự lãng mạn trong công việc của ông, coi nó như một “hành trình tìm kiếm bất tận” và "giống một cuộc săn tìm kho báu không hồi kết. Sang năm nếu như chúng ta biết được những chi tiết mới xoay quanh việc nửa thế kỷ trước, thiên tài Gerald Genta đã tạo ra Royal Oak như thế nào, hẳn mẫu đồng hồ thể thao của AP rồi cũng sẽ tăng giá ầm ầm.
Protopapas của Omega thì cho rằng: “Một câu chuyện chân thật tạo ra sự tự tin cho khách hàng đối với thương hiệu. Nó có giá trị vì nó đóng vai trò là bằng chứng sống cho tính nguyên bản của thương hiệu. Ở cái thời điểm đã có quá nhiều lựa chọn khác nhau trên thị trường, thì lịch sử có thật là thứ tạo ra khác biệt.”
Vậy còn những thương hiệu mới nổi, những cái tên chẳng có lịch sử hào hùng như tầm cỡ của Omega hay Heuer? Họ làm thế nào để đu theo trào lưu, để thu hút khách hàng? Có lẽ một trong những ví dụ kinh điển phải kể đến chính là trường hợp của Bremont, thương hiệu đến từ nước Anh. Họ lấy những trang sử chẳng hề liên quan tới thương hiệu, ví dụ như những chiếc đồng hồ lấy cảm hứng từ chiếc máy bay đầu tiên của loài người, do anh em nhà Wright tạo ra, hay con tàu chiến HMS Victory và cỗ máy mã hóa trong thế chiến thứ II, Enigma. Đấy đều là những dấu mốc lịch sử mà gần như ai cũng biết đến, nhưng chúng tồn tại trước khi Bremont ra mắt chiếc đồng hồ đầu tiên (2007) cả trăm năm. Nhưng rồi thành công của Bremont cũng đặt ra được một ví dụ hoàn toàn hợp lý cho việc, nếu không có di sản riêng, thì đôi khi đi mượn cũng không sao cả.
Quảng cáo
Một thực tế không thể phủ nhận, đó là giá trị của di sản gắn liền với cảm xúc hoài cổ của con người. Và tính hoài cổ đã trở thành một kim chỉ nam, một dạng “tiền tệ” mới của thế giới đồ xa xỉ. Đầu năm nay, Cartier ra mắt chiếc Tank Cintrée, một phiên bản trung thành đến tuyệt đối với chiếc đồng hồ ra mắt 100 năm về trước.
Cái thời điểm Cartier Tank ra mắt lần đầu tiên, thế giới bước vào thập niên 1920 đầy ánh sáng và âm nhạc, kỷ nguyên Roaring Twenties. Sự ra mắt lại của chiếc Tank giống hệt như 100 năm về trước không đồng nghĩa với việc thế giới đang hướng vào một kỷ nguyên đầy háo hức (thẳng thắn mà nói thì rất có thể là ngược lại hoàn toàn). Nhưng giá trị của sự hoài cổ chính là tâm lý tích cực, và những ước vọng về ngày mai tươi sáng hơn. Vì thế, cho dù chỉ đơn giản là một chiến lược marketing, thì hy vọng và hoài cổ vẫn là thứ đôi khi ai cũng muốn có một chút xíu để đời thêm vui.
Theo Robb Report