Năm nay, một khảo sát khoa học của chuyên gia Matthew Killingsworth thuộc đại học Pennsylvania, Mỹ đã cho thấy, càng nhiều tiền thì con người càng hạnh phúc, chứ không như nhiều người nói trước đây rằng “tiền không mua được hạnh phúc.” Nhưng câu hỏi kế tiếp được đưa ra là, bao nhiêu tiền là đủ để hạnh phúc? Có cột mốc nào ấn định việc một người “có nhiều tiền” không? Điều đó đưa chúng ta đến với nghiên cứu tiếp theo của các nhà khoa học Anh Quốc.
Sử dụng bộ cơ sở dữ liệu từ Văn phòng Thống kê Quốc gia và Chỉ số Hành tinh Hạnh phúc, họ đã tìm được con số cụ thể để một người có được cảm giác “ổn” trong cuộc sống, đó là nếu họ kiếm được tối thiểu 33.864 Bảng Anh mỗi năm, tức là tròn 1 tỷ Đồng. Nhưng không chỉ dừng lại ở con số đó, mà nghiên cứu của các nhà khoa học Anh cũng phát hiện ra nhiều điều mà tiền bạc của cải ảnh hưởng tới tâm sinh lý và sức khỏe của không chỉ chủ nhân khối tài sản ấy, mà còn cả người trong gia đình như con cái nữa.
Tư duy “càng giàu càng sướng” này hoàn toàn không phải dựa trên triết lý “lòng tham vô đáy” mà vài triết gia nghĩ về bản chất của con người. Trái ngược lại hoàn toàn, trong thế giới thực, cuộc sống thật, khoản tiền chúng ta làm ra thực sự có liên quan tới tình hình kinh tế đương đại, cũng như tình trạng bất bình đẳng mà nhiều giai cấp đang phải gánh chịu. Để giải thích cho quan điểm nhiều tiền là hạnh phúc, thì rõ ràng những người khá giả hơn có sức khỏe tốt hơn, mà sức khỏe tốt dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng tới tâm lý, khiến con người yêu đời và hạnh phúc hơn. Ấy là chưa kể tiền nhiều, con người có thể tiêu chúng để thỏa mãn những thú vui giải trí hoặc tìm hiểu trải nghiệm, thay vì chỉ mua “đồ chơi” thỏa mãn bản thân.
Nói đi thì cũng phải nói lại, hạnh phúc của con người còn đến từ những mối quan hệ, sự thoải mái trong công việc hàng ngày và khả năng tận hưởng cuộc sống. Nhưng ở một chừng mực nhất định, tiền có thể đem lại cho con người nhiều “lựa chọn” hơn trong cả ba điều kể trên.
Sử dụng bộ cơ sở dữ liệu từ Văn phòng Thống kê Quốc gia và Chỉ số Hành tinh Hạnh phúc, họ đã tìm được con số cụ thể để một người có được cảm giác “ổn” trong cuộc sống, đó là nếu họ kiếm được tối thiểu 33.864 Bảng Anh mỗi năm, tức là tròn 1 tỷ Đồng. Nhưng không chỉ dừng lại ở con số đó, mà nghiên cứu của các nhà khoa học Anh cũng phát hiện ra nhiều điều mà tiền bạc của cải ảnh hưởng tới tâm sinh lý và sức khỏe của không chỉ chủ nhân khối tài sản ấy, mà còn cả người trong gia đình như con cái nữa.
Tư duy “càng giàu càng sướng” này hoàn toàn không phải dựa trên triết lý “lòng tham vô đáy” mà vài triết gia nghĩ về bản chất của con người. Trái ngược lại hoàn toàn, trong thế giới thực, cuộc sống thật, khoản tiền chúng ta làm ra thực sự có liên quan tới tình hình kinh tế đương đại, cũng như tình trạng bất bình đẳng mà nhiều giai cấp đang phải gánh chịu. Để giải thích cho quan điểm nhiều tiền là hạnh phúc, thì rõ ràng những người khá giả hơn có sức khỏe tốt hơn, mà sức khỏe tốt dĩ nhiên sẽ ảnh hưởng tới tâm lý, khiến con người yêu đời và hạnh phúc hơn. Ấy là chưa kể tiền nhiều, con người có thể tiêu chúng để thỏa mãn những thú vui giải trí hoặc tìm hiểu trải nghiệm, thay vì chỉ mua “đồ chơi” thỏa mãn bản thân.
Nói đi thì cũng phải nói lại, hạnh phúc của con người còn đến từ những mối quan hệ, sự thoải mái trong công việc hàng ngày và khả năng tận hưởng cuộc sống. Nhưng ở một chừng mực nhất định, tiền có thể đem lại cho con người nhiều “lựa chọn” hơn trong cả ba điều kể trên.
Một khía cạnh khác tác động tới sự hạnh phúc của một con người là việc chúng ta hay có xu hướng so sánh bản thân với những người khác. Nếu bản thân một người thấy điều kiện sống của họ ngang bằng với bạn bè hay người thân quen, thì họ cũng sẽ cảm thấy thỏa mãn hơn, từ đó cảm xúc hạnh phúc cũng là điều rõ ràng. Thực trạng này thậm chí có cả khái niệm cụ thể, gọi là “nghèo tương đối”. Trong một khu phố, nếu thấy hàng xóm có xe mới, mua nhà đẹp, mà bản thân chưa có những điều đó, thì bỗng nhiên một người sẽ có cảm giác “nghèo” hơn người khác trong phạm vi khu phố. Điều này đã được ngành tâm lý học nghiên cứu và chứng minh.
Phải ưu ái dùng hình này vì quần áo đồng hồ các thứ đều đẹp, chỉ co
Chính tác động từ cảm giác “nghèo tương đối” ấy giải thích lý do vì sao chỉ số hạnh phúc trung bình thường có xu hướng chững lại, bất chấp việc thu nhập trung bình của người dân toàn thế giới cứ tăng vùn vụt. Có vẻ khó tin, nhưng việc đánh thuế cao những món đồ xa xỉ để con người “khoe của”, cũng như mức thuế đối với những người có thu nhập cao thực sự có khả năng giảm thiểu tác động tiêu cực tới tâm lý và sức khỏe của người phải chịu cảm giác “nghèo tương đối.” Đó chính là lý do vì sao những nước Bắc Âu thuế cao chót vót nhưng năm nào các quốc gia ấy cũng đứng nhất nhì danh sách những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới.
Ở một khía cạnh khác ít được quan tâm hơn, một nghiên cứu đăng trên tờ tạp chí Psychology Today đã chỉ ra rằng những đứa trẻ con cái nhà giàu có nguy cơ bị trầm cảm, lo âu, rối loạn ăn uống và lạm dụng chất kích thích rất cao. Một nghiên cứu khác thì phát hiện ra, càng giàu thì càng có khả năng chỉ số đạo đức cũng như khả năng đồng cảm với mọi người càng tụt xuống, giải thích bằng cách tư duy cho rằng sự giàu có tạo ra sự tự do cho bản thân, và càng giàu thì càng bớt phải lo đến chuyện người khác nghĩ gì về mình. Đấy chính là lý do những người giàu nhất hành tinh thường không ăn chơi trác táng hay quá lo lắng về ngoại hình và nhận xét của người khác, như kiểu Bill Gates vẫn đeo cái đồng hồ Casio Duro giá vài chục USD chỉ đủ xem giờ, còn những triệu phú tỷ phú khác thì tốn cả đống tiền để giữ hình ảnh và khoe của.
Phát hiện này cũng được củng cố bởi một nghiên cứu khác của các chuyên gia đại học California và San Francisco, cho rằng những người có thu nhập thấp thường có xu hướng đọc cảm xúc người khác tốt hơn, và đồng cảm hơn với mọi người.
Theo BBC Science Focus