Mình là một người thích đọc sách, tất nhiên, thích là 1 chuyện, còn làm hay không lại là 1 chuyện khác. Nói dễ hiểu hơn thì mình cực kỳ lười đọc sách mặc dù trong lòng vẫn có ham muốn về việc đó, chứ không phải hoàn toàn phản bác việc đọc sách. Một số người thích trải nghiệm thật hơn là đọc trải nghiệm của người khác. Nhưng cái nào cũng có mặt trái của nó và đối với mình thì việc đọc sách không có hại thì đọc thôi, miễn là biết cách lựa sách.
Xung quanh mình, những người chăm đọc sách, họ thường nói chuyện thông minh, vốn từ nhiều và sự hiểu biết của họ cũng nhiều hơn. Mình thích điều đó. Trong mấy tháng dịch vừa rồi, mình cũng sinh hoạt tương đối bình thường, cũng ăn, ngủ rồi làm việc, quay video. Nhưng vì không được di chuyển ngoài đường, nên thời gian rảnh của mình cũng nhiều hơn. Mình bắt đầu tìm đến sách, nhưng cũng không đủ kiên nhẫn để cầm 1 quyển sách để đọc mỗi ngày, không thể tạo thói quen đó được.
Thế là mình nghĩ ra 1 giải pháp khác: sách nói. Mình nghĩ hình thức này không chỉ dành cho những người như mình mà nó còn sinh ra để phục vụ nhiều người khác, như những người bị khiếm thị chẳng hạn. Kể từ thời điểm dịch tới nay chắc cũng gần nửa năm, nay gom đủ ý nên chia sẻ với anh em về cảm nhận của riêng mình đối với dạng sách này. Anh em nào cũng đang “đọc” sách nói thì cũng vô chia sẻ với mình nhé.
Xung quanh mình, những người chăm đọc sách, họ thường nói chuyện thông minh, vốn từ nhiều và sự hiểu biết của họ cũng nhiều hơn. Mình thích điều đó. Trong mấy tháng dịch vừa rồi, mình cũng sinh hoạt tương đối bình thường, cũng ăn, ngủ rồi làm việc, quay video. Nhưng vì không được di chuyển ngoài đường, nên thời gian rảnh của mình cũng nhiều hơn. Mình bắt đầu tìm đến sách, nhưng cũng không đủ kiên nhẫn để cầm 1 quyển sách để đọc mỗi ngày, không thể tạo thói quen đó được.
Thế là mình nghĩ ra 1 giải pháp khác: sách nói. Mình nghĩ hình thức này không chỉ dành cho những người như mình mà nó còn sinh ra để phục vụ nhiều người khác, như những người bị khiếm thị chẳng hạn. Kể từ thời điểm dịch tới nay chắc cũng gần nửa năm, nay gom đủ ý nên chia sẻ với anh em về cảm nhận của riêng mình đối với dạng sách này. Anh em nào cũng đang “đọc” sách nói thì cũng vô chia sẻ với mình nhé.
Nguồn sách nói có bản quyền
Thật sự là mình đã gặp khó khăn trong việc đi tìm 1 nguồn sách nói đa dạng, có bản quyền để đáp ứng nhu cầu của mình. Sau 1 thời gian đi tìm thì hiện nay chủ yếu có 2 kênh mà mình có thể tiếp cận được với sách nói 1 cách chính thống đó là trên Spotify và 1 cái app tên là Fonos. Spotify thì trước đó mình đã có biết và chia sẻ với anh em về kho sách nói trên nền tảng này. Còn Fonos thì mình mới biết và sử dụng gần đây thôi. Trước đây thì có 1 đơn vị khác cũng đầu tư vào sách nói là Alpha Books nhưng hình như giờ họ không còn làm nữa.
Hiệu quả đối với việc nghe thay vì đọc
Hiệu quả đầu tiên phải nhắc tới đó chính là nằm nghe là trải nghiệm thoải mái hơn so với việc cầm quyển sách để đọc, ít nhất là đối với mấy đứa lười đọc sách như mình. Tai nghe, não suy nghĩ, phân tích. Nhờ không phải cầm cuốn sách đọc thế nên là mình cũng chăm “đọc” sách hơn so với trước đây. Trong 3 tháng dịch, mình đã nghe xong được 3 cuốn sách. Điều mà mình có thể sẽ không thực hiện được trong suốt 1 năm nếu không nghe sách nói kiểu này.
Nói cái này anh em đừng cười chứ việc nghe sách nói còn giúp mình có 1 cái lợi khác đó là nó giúp mình…dễ ngủ hơn. Việc cầm điện thoại để xem này xem kia trước khi đi ngủ cực kì hại bởi chính cái thao tác cầm điện thoại đó sẽ khiến cho anh em khó đi vào giấc ngủ hơn và chuyện đó xảy ra với mình. Thừa biết được những tác hại của việc cầm điện thoại trước khi ngủ nhưng mình vẫn không thoát ra được.
Từ ngày có vụ sách nói, mình mở, hẹn giờ cho đọc tầm 30 phút hoặc khi nào hết chương thì tắt, vậy là đêm nào cũng nghe được vài chục phút rồi ngủ lúc nào không hay.
Hạn chế của sách nói
Hạn chế mà mình nhận thấy của sách nói đó là không phải thể loại sách nào thì nghe cũng thấm được. Ví dụ, mình có thể rất thoải mái khi nghe về tiểu sử của ai đó, những quyển mang tính chất nhẹ nhàng như truyện này kia thì nghe rất ổn. Còn đối với các thể loại khác đòi hỏi nhiều sự tư duy hơn khi đọc, thì quá trình nghe diễn ra quá nhanh để mình có thể dừng lại 1 chút để suy nghĩ về nội dung đó.
Quảng cáo
Chẳng hạn, mình nghe quyển Tư duy nhanh và chậm và thật sự là sau khi nghe được vài chương, diều mà mình làm sau đó là chạy ra nhà sách để mua 1 cuốn sách giấy về đọc cho dễ hiểu hơn. Mà một trong những nguyên nhân khiến 1 quyển sách trở nên khó hiểu có thể còn nằm ở vấn đề dịch thuật nữa.
Nhìn chung thì sách nói đối với mình có những ưu và nhược điểm riêng. Điều mà mình đánh giá cao nhất đó chính là thể loại này giúp mình có thể tiếp thu sách dễ dàng hơn mà không cần phải đọc. Có anh em nào cũng đang nghe sách nói không và có nhận định thế nào đối với dạng sách này?