*Alcaraz - Ruud: 3h thứ Hai ngày 12/9, giờ Hà Nội.
"Giấc mơ Mỹ được nhân đôi" là cách báo Tây Ban Nha Marca miêu tả phần thưởng cho người thắng Mỹ Mở rộng năm nay. Alcaraz hoặc Ruud sẽ có được cả hai điều quý giá nhất với bất kỳ tay vợt nào: Grand Slam và vị trí số một ATP.
Ruud từng lỡ danh hiệu Grand Slam đầu tay ba tháng trước, khi đấu Rafael Nadal ở chung kết Roland Garros. Anh sẽ mang kinh nghiệm đó vào trận chung kết tại sân Arthur Ashe hôm nay, trước đối thủ 19 tuổi mới lần đầu đi quá tứ kết Grand Slam.
"Người thắng có tất cả, đơn giản là như vậy", Ruud nói trong cuộc họp báo trước trận chung kết Mỹ Mở rộng. "Tất nhiên, hai chúng tôi đều cảm thấy lo lắng, đó là điều không tránh khỏi".
Khi gia nhập học viện của Nadal tại Manacor năm 2018, Ruud đứng thứ 143 ATP. Bây giờ anh có chín danh hiệu ATP Tour, đã chơi chung kết Masters 1000 và Grand Slam, và đứng trước cơ hội lần đầu lên số một thế giới. Cha Ruud, ông Christian, từng đứng thứ 39 ATP và hiện huấn luyện anh cùng Pedro Clar, một chuyên gia từ học viện của Nadal.
"Điều Ruud tiến bộ nhất là kiểm soát cảm xúc khi thi đấu", Clar nói về bước tiến dài của học trò trong bốn năm. Quá trình phát triển ổn định đưa Ruud trở thành biểu tượng của thể thao Na Uy, sánh ngang các nhà vô địch Olympic như Karsten Warholm và tiền đạo lừng danh Erling Haaland.
"Tôi vui vì đối thủ không phải là Nadal và sân này không phải là đất nện", Ruud nói trước trận chung kết Grand Slam thứ hai của bản thân, sau khi thua nhanh dưới tay Nadal ở Roland Garros cách đây ba tháng. "Chẳng còn gì khó hơn đấu Nadal ở sân đất nện. Vì vậy, ít nhất tôi biết mình phải chuẩn bị những gì cho cuộc đấu với Alcaraz".
Ruud và Alcaraz không lạ gì nhau vì từng tập luyện, thi đấu các giải tại học viện của Nadal nhiều năm trước. Họ cũng gặp nhau hai lần ở ATP hai năm gần đây. Alcaraz được đánh giá cao hơn về lối chơi, thắng Ruud cả hai lần gặp đó. Nhưng, tay vợt Tây Ban Nha ít kinh nghiệm Grand Slam hơn và thể lực bị bào mòn phần nào sau ba trận năm set liên tiếp dài gần 14 tiếng.
"Tôi thường xuyên ngủ không đúng giờ trong tuần qua, điều đó đã trở nên bình thường", Alcaraz nói về ba trận đấu kết thúc sau 0h ở New York mà anh vừa trải qua. "Tôi sẽ đi dạo với gia đình, đội ngũ để tìm lại cân bằng tâm lý. Khi vào chung kết, tinh thần là thứ quan trọng nhất mà HLV chia sẻ với tôi".
Thầy của Alcaraz, Juan Carlos Ferrero từng lên số một thế giới 19 năm trước, cũng tại Mỹ Mở rộng. Ferrero khi đó lên số một nhờ hạ Andre Agassi ở bán kết, trước khi thua Andy Roddick tại chung kết. Alcaraz có thể là người Tây Ban Nha thứ tư giữ đỉnh bảng điểm ATP sau Carlos Moya, Ferrero và Nadal.
Sự đa dạng về bóng ngắn và bóng dài giúp Alcaraz giữ thế chủ động khi đấu Frances Tiafoe ở bán kết. Ruud có thể ứng phó tốt hơn Tiafoe, nhờ bộ chân được đánh giá cao bậc nhất ATP, cùng khả năng dứt điểm trên lưới hiệu quả.
Tay vợt Na Uy không ngại nói về cách khắc chế đàn em bằng bóng nặng và sâu. Ruud nói: "Tôi sẽ cố đẩy Alcaraz xa baseline. Alcaraz có thể làm nhiều điều nếu tiến được vào trong sân. Cậu ấy bỏ nhỏ và lốp bóng rất hay, nên tôi phải hạn chế điều này".
Hiếm tay vợt nào nói chi tiết về chiến thuật chơi của bản thân trước trận chung kết. Nhưng Ruud không ngại vì đối thủ đã quen mặt. Alcaraz thì không quá bận tâm tới cách chơi của đối phương. Anh nói: "Tôi không nghĩ nhiều về Ruud, vì biết nếu đạt đỉnh phong độ, tôi có thể thắng anh ấy một lần nữa".
Truyền thông Tây Ban Nha cũng cho rằng Alcaraz sẽ thắng nếu chơi đúng khả năng. Nhưng, làm thế nào để duy trì phong độ trong trận đấu lớn nhất sự nghiệp là câu hỏi không phải tay vợt tuổi teen nào cũng có lời giải.
"Tôi có cảm giác Alcaraz thiên về cảm xúc, còn Ruud thì lý trí hơn. Đôi khi bạn thắng nhờ sự bùng nổ tinh thần, nhưng cũng có lúc đấu pháp hợp lý mang lại kết quả tốt đẹp", huyền thoại John McEnroe phân tích, trước khi để ngỏ cơ hội vô địch của hai tay vợt.
Vy Anh